Một đêm thức trắng, yêu có, ghét có, thất vọng có, đau buồn có, hồi tưởng có...
Một sáng chết chìm trong nước mắt, gập "Nhật kí" của Nicholas Spark lại mà trong lòng bồi hồi, liệu có bao giờ tồn tại một thứ tình yêu như thế? Một thứ tình yêu mà con người ta đi tìm kiếm để lấp đầy tâm hồn mình, để mình có cảm hứng...
"Anh là nguồn cảm hứng cho sự sáng tạo nghệ thuật của em. Noah, em yêu anh :)"
Hay là thứ tình yêu ấy chi dành cho những tâm hồn lãng mạn, những tâm hồn tạo ra vẻ đẹp cho Thế giới, tạo ra ngôn ngữ, tạo ra kí ức vụn vặt cho những tâm hồn khác, tạo ra một miền những suy tư...cho những tâm hồn khác.
Ờm thế thì có lẽ mình cũng không phải một tâm hồn như thế rồi :| và chính vì thế mình không nên chờ đợi một người thực sự hoàn hảo đem đến hạnh phúc và cảm hứng cho cuộc đời mình?
Anw, sao mình không tự làm việc đó? Cảm hứng à...
Hôm nay mình đã tập lại một số bản nhạc trên piano, với một sự tập trung cao độ,...
Hôm nay mình đã đọc một cuốn sách vô cơ mà mình nghĩ là nhàm chán, trong 1h30' trước khi bỏ nó rồi chạy loăng quăng vì...k nhớ được mấy...
Hôm nay mình đã...ờm...
CHẢ LÀM ĐƯỢC CÁI QUÉ GÌ CHO ĐỜI!
=="
Aizzzzzzz
Mình chả thích làm gì cả.
Mh chả muốn làm gì cả.
Mình không muốn ngủ không muốn ăn không muốn đọc sách không muốn chơi piano...
Ờm...mh muốn chạy ra ngoài đi bộ :|...
Thực ra cũng không phải là muốn ra ngoài đi bộ đâu...
Mình chỉ muốn đi gặp mọi người.
Hơn là việc ở một chỗ với một đống sách vở rồi lại vở sách :|
Aizzzzzzzzz
Không đúng tí nào
Mình thấy thật sự không đúng tí nào...
Có một cái gì đó đang không đúng trong cuộc đời mình...
Và nó cũng khá là to, đến mức, nó che lấp mọi thứ, và mình chả còn nhận ra được điều gì.
:)
Thế đấy,
...
Mai đi học yoga. Cũng tốt.
Làm gì cũng được, cũng tốt, đều tốt cả.
Chả có gì sai cả.
Haizz
Chính thế :)
No comments:
Post a Comment