Tuesday, October 29, 2013
Đã qua
Ok đã ổn.
Bây giờ là chờ điểm nữa thôi.
Nó lại thấp như lần trước thì...haizz
Chấm...chấm...chấm...
Lần trước rõ ràng đã làm rất là tốt, không thể hiểu nổi tại sao nó đập cho mh con số 16 thần thánh vào mặt :|
Kể ra lần này mà có điểm thấp thì chắc là ăn ...c*t
Đùa chứ lần này mà còn điểm thấp nữa tôi sẽ tay đôi với ông đấy ông trời ạ.
YoLo!
Thôi xõa đi...người tính không thể bằng trời tính.
Dạo này nhiều việc buồn mà bây giờ mới có thời gian để lộn xào...mà đúng cái lúc thần thánh này lại không có tâm trí đâu để mà lộn xào nữa :|
Tại có một em rất "tốt bụng" kiểu ba chấm làm bà chị này ngứa mắt quá >"<
Em bẩn tính vl Ma Kết ạ :| Xin lỗi những người cung Ma Kết không bẩn tính nhé mh bị kì thị Ma Kết vì cái em này :|
Yolo trẻ trâu vãi cả đ**
Haizz thật là tự tin ăn c*t =))
Thôi đi ngủ chiều bắt đầu ôn thi...QG =))
Đùa chứ dạo này chơi nhiều quá xấu hổ vãi cả đ** :">
Đùa chứ làm một đống đề khó của Nga ngố các kiểu xong bài dễ lại không thể làm được :| xong stress...
Đm cái tuần trước như ăn c*t vậy :|
Đầu như một bãi shit kết tủa đã lâu vậy...
Bài làm rồi còn quên ngu như cờ hó vậy
PMP này t biết m ngu nhưng đừng ngu quá như thế được không? Đề chuẩn bị của Nga m đã làm lòi mắt ra rồi mà run quá vẫn nhầm nhanh vs chậm là sao?
Này PMP biết mà không viết vào là người ta bảo là kiêu đấy
Này PMP học hành như thế ăn c*t đi là vừa nhé yoloooo!!!!!!!!
Thursday, October 24, 2013
26th October 203
Ừm, mh sẽ k mơ mộng hão huyền đến IChO nữa.
Nó thực sự k dễ dàng, càng k xảy ra đâu. Nó sẽ cay đắng lắm nếu như mh tiếp tục mơ mộng.
Còn về cs hiện tại...
Những mảnh kí ức vỡ vụn trong trí nhớ của mh. Kí ức về một gia đình vui vẻ, bố mẹ rất yêu thương và thông cảm cho nhau. Hồi đó mẹ k bận việc về muộn như bây giờ, bố k đi ăn hàng nhiều như bây giờ. Mình, thay vì khóc, cười nhiều hơn. Mình có thể cười suốt ngày, nói suốt ngày, vui vẻ, tự tại. Có lẽ, vận đỏ của mh đã đến hồi kết thúc....
Phải vậy rồi ....
Nhưng mình chưa sẵn sàng đối diện với những bất hạnh và thất bại liên tiếp, rồi mh sẽ ốm liên miên. Mh sẽ trượt
Mh rất sợ
:) xin đừng đem đi bất cứ thứ gì tôi hiện đang có được không? Người lấy đi của con quá nhiều rồi, ngài Cuộc sống ạ. Và xin đừng nói rằng, con không có gì hết.
Con cầu xin Người, đừng bao giờ nói như vậy :)
25th October 2013
Mình thực sự đuối.
Thực sự rất sợ, nếu năm nay mà k được IChO nữa thì sẽ làm sao :(
It takes a lot of time from me and what if I receive nothing!? I know people, they are trying so hard just as me. But I have sacrified a lot. And I really want to take a chance. I know it can change my life.
Well and of course I know, my health is getting worse and worse.
And I forgot a lot of things I had learnt last year. Well, so what do these things lead to? Will i fail again?
Well, I have always been the top in every semester, every class, and among so many people. I cant imagine that one day, I cant be the top. Now, it is happening to me. I saw so many people who are my friends, they were the top of some schools but when they got to the high school, they are no longer the best one. But they still, at least, still feel happy and enjoy their high school life.
I dont know how they have overcome it. However I know I HAVE TO know the way. My positive future is on my hand, I HAVE TO know how to get out of this terrible fear, and go on. Let do it!
"Phuong, sometimes, take time to relax. You keep thinking about it, but you cant solve it at last. The only thing that you get is pain. Come on, genious are everywhere, you arent genious, you know? But you did your best, so proud of it. And if you want to have it, think about nothing but try. So take it easy. Enjoy your breathing, take yoga. Take a good sleep. Take medicine. Take happiness. And after that, do not thing about the past, do not think about your mistake, do not be stressful, do not try to compare yourself to others, because noone is happier than others. And if you want to cry, just let yourself do it. Remember, you can lose any race but you can win the other races in contrast. Believe in God. Even you tried so hard, you can lose. No reason for this. God wants you to lose. But you have to take a strong belief in God, dont try to betray him. He wants the best for you.
Sometimes, you cant get the things because it isnt match you and it doesnt mean you arent deserved it. Dont be sad. Be happy. And be strong.
Thursday, October 17, 2013
17th October 2013
Thật sự trống rỗng,...
Kể ra có một chút lo lắng cũng tốt, sẽ không có thời gian để nghĩ linh tinh nữa. Mọi thứ lẫn lộn, một chút cảm xúc cay đắng nhạt nhòa ẩn hiện.
Có một cái gì đó không rõ, ngay cả bây giờ, mình có nhớ lại, cũng không thể rõ được nữa.
Người đó đã trở thành một quá khứ rồi.
Thực sự là quá khứ rồi.
Thật ra, mình là một kẻ vô tình và mạnh mẽ chứ?
Mình không biết nữa, mình chán ghét anh ta, mình căm thù anh ta. Nhưng mình muốn anh ta ân hận suốt đời, vì đã làm mình thương tổn cả thể xác và tinh thần.
Mình muốn anh ta, cả đời không thể quên được mình.
Yêu càng nhiều, hận càng sâu.
Sâu đến mức trống rỗng...gọi là sâu thăm thẳm.
Ngồi vào bàn học, thấy chán ghét mọi thứ.
Nhưng vì trả thù, mình sẽ cố gắng.
Thursday, October 10, 2013
Kì thi *beep*
Chỉ một câu thôi "Dm như c*t"
Tổ sư cái lũ chấm bài làm ăn như....
F*ck yeah bố m k phục k phục k baoh phục!!!!
Trù dập kiểu éo gì thế a a a a a
Wednesday, October 9, 2013
Con kiến
Bỏ kiểm tra văn.
Bỏ học đội tuyển.
Mọi thứ dường như vô nghĩa
Mắt sưng lên, các khớp đều đau.
Đầu nặng trịch như một bó cái clgt gì đấy.
=))
Tất cả mọi thứ đều vô nghĩa.
Một thằng nào đó từng nói, cuộc đời này chia ra làm 2 giai đoạn, cố gắng và hưởng thụ.
Nhưng thường thì, con người chả biết bao giờ là đủ để kết thúc giai đoạn 1 - cố gắng.
"Cố gắng, cố gắng và cố gắng..."
Những chữ này cũng vô nghĩa như tất cả mọi thứ bây giờ.
Hiện tại trong đầu mình chỉ có một số thứ sau, viết ra cho nhẹ lòng =))
[Cu(OH)]2SO4, UO2SO4, (NH4)2U2O7,... bla bla bla...
Cái quái gì là paracetamol vậy? Vì sao Cobalt (II) carbonate lại là thuốc nhuộm màu đỏ.
Hề hề, tặng thêm một đống muối phức của sắt nữa
La la la FeSO4.7H2O, FeSO4.H2O, Fe2(SO4)3.7H2O, Fe5(SO4)6(OH)2.20H2O ô la la lá là la =="
Blue vitriol :)) phổ khối lượng bay :)) CH2N2 ==" và cách điều chế, từ N-methyl N-nitrosoure =)) Xong rồi LiN(SiMe3)2 vốn được biết như là một bazo cực mạnh lại thể hiện tính Nu cực tốt trong pư với andehit!!?? F*ck b*tchhhhhessss!!!!!!!!!
Thực sự là không biết nên cười hay nên khóc. Anw đề vòng 2 năm ngoái bị sai yoloooooooooo!!!!!
Chửi ai bây giờ?
100% là lỗi của mình :))
Đề sai cũng là lỗi của mình
Mình trượt càng là lỗi của mình
Năm nay mình ngu hơn năm ngoái, đích thị là lỗi của mình =)))
Hôm nay trong lúc đọc báo cũng không thấy đỡ căng thẳng, mình đã đi ngắm mấy em kiến xinh tươi đang bò trên tường.
Thực ra thì, trong một số trường hợp, chúng ta cũng giống như con kiến vậy. Luôn cố gắng, chăm chỉ cần mẫn, rồi đùng một cái, trên trời rơi xuống một cái chấm hỏi gì đấy, giọt nước chẳng hạn, ta sẽ ngoi ngóp trong đó, nếu không may chết thì hết phim luôn, còn nếu may mắn thoát chết, bước khỏi vũng nước đó, là gặp ngay ngón trỏ của thằng nào đấy :))
Anw, chính vì nghĩ như vậy, mình không nỡ giết con kiến nào ...
Không giết con nào...
Vì mình cũng chỉ là một con kiến :)
Tuesday, October 8, 2013
8th October 2013
Tôi hận anh.
Anh coi tôi không ra gì, anh bỏ rơi tôi.
Tôi hận anh.
Anh là kẻ tuyệt tình.
Tôi hận anh.
Anh là kẻ toàn đem lại rắc rối cho tôi.
Anh biết điều đó.
Tôi hận anh.
Tôi hận anh.
Chấm hết.
Mình không buồn.
Chỉ thất vọng và hụt hẫng.
Nếu là cách đây mấy tháng, mình chắc là sẽ khóc to, lên fb làm ầm lên một trận. Chắc là sẽ shock lắm :)
Sẽ shock và rất đau.
Vì cái thứ mình hy sinh tất cả cho nó, khi mà chỉ một mình mình cố gắng gìn giữ nó rốt cuộc là không thành, quay lại đâm cho mình vài nhát.
Nhưng hôm qua, hẳn là khi trái tim đã tan nát từ lâu, một câu nói chỉ đủ để làm nó vỡ vụn ra từng mảnh, nhưng cũng chẳng có gì khác.
Nó đã tan nát từ hai tháng trước, một câu nói chỉ đủ làm mình nhìn điện thoại lâu hơn một lúc, 5s,10s,15s,...rồi nhắn lại một tin thật nhanh. Rồi đi ngủ.
Rồi bật dậy, bắt thằng bạn aka anh aka không biết gọi là gì, gọi cho mình, nghe mình khóc, khóc tức tưởi, tiếng khóc kìm nén. Mình vẫn khóc như thế, không bao giờ có thể òa lên. Chỉ tức tưởi, kìm nén trong đau khổ, nấc lên và không nói được câu nào.
Thằng bạn với sự kiên nhẫn đáng ngạc nhiên im lặng nghe mình khóc. Rồi mình tắt máy, nhắn lại cho người ta một tin, không phải trách móc, không tàn nhẫn, không đau khổ, chỉ tuyệt vọng "Em đã dành tất cả để yêu anh, nếu anh không cần, thì thôi vây". Mình bình tĩnh đến kinh ngạc.
Sáng ngủ dậy tim hẵng còn đau, chỉ thấy miệng khô khốc và mắt sưng to. Thế thôi. Thất thần đi học. Cũng chả có gì để nghĩ, đầu óc rỗng.
Vô cảm.
Đã không còn đau nữa, phải không?
Khi đau khổ đã thành thói quen, người ta có thể không còn cảm giác đau đớn, nhưng cũng có quyền không nói "tôi hạnh phúc quá".
.........
Và bây giờ mình nghĩ mình đã có thể quên được rồi, mình sẽ bắt đầu một cuộc sống mới theo cách nào đây?
Hiện tại thì mình không biết, mình chỉ thấy mình cần phải cố gắng, vùi đầu vào công việc để quên đi mọi thứ.
Cái đích sắp tới, mình không biết mình có đạt được không, nhưng mình tin là nếu mình cố gắng hết sức, ông trời sẽ không phụ công mình bấy lâu nay.
Mặc dù mình đã bỏ phí nhiều thời gian tâm huyết cho một mối cơ duyên không thành, nhưng tóm lại, nó đã kết thúc.
Dù nhung nhớ hay yêu thương, cũng để nó ra đi,...
Hai mặt yêu và hận phảng phất tựa khói mâyCó lúc tản mạn có lúc lại mù mịtThanh kiếm thời gian chia đôi thương nhớLà lưu luyến hay chỉ có đoạn tuyệtNhìn bãi biển, nương dâu, mây tan mây cuộnChuyện xưa theo giang hồ đi xaTrái tim rơi xuống vực thẳmGương mặt chàng như phù dung thoáng hiệnNhư đàn tranh đứt dây mang đi quá khứVà lời thề mãi mãi về sauLiệu kiếp sau có gặp nhau bên hòn đá Tam Sinh không?Hận nhất là năm thángVội vàng như bị gió bão cuốn điMột ánh mắt vội vàng của ta không kịp khiến chàng lưu luyếnNhững tấn bi kịch đóCuối cùng bảo rằng kiếp sau sẽ kết thúcCòn lại lời thề hoang đườngCuối cùng chìm vào đêm dài