Sunday, June 1, 2014

1st June 2014

Bây giờ mới vỡ lẽ, người ta tạo ra kì thi Quốc tế để làm gì.
Thực ra, nó không hơn, chỉ là một cái sân chơi, bình thường, như bao nhiêu cái "sinh hoạt hè lành mạnh cho thanh thiếu niên".
Ấy vậy mà, trong suốt một thời gian dài, rất dài, mình bị ảo tưởng vì khả năng biến lợn lành thành lợn què của nó :))
Mình đã nghĩ, OQT (Olympic Quốc Tế) có thể biến một kẻ ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân thành một đứa con hiếu thảo, bằng cách làm cho cha mẹ tự hào. Không, mọi việc trở nên sai trái khi đứa con đó trở thành kẻ thậm chí còn, bất hiếu hơn khi càng ngày càng trở nên ích kỉ.
OQT có thể biến một kẻ vô dụng thành một người bận rộn? Sai, nó giúp cho một kẻ vô dụng thậm chí còn vô dụng hơn, vô mục đích hơn nữa kìa.
OQT là một sân chơi bổ ích, giúp mọi người vui vẻ đến gần nhau hơn? Đến gần nhau để đánh nhau? Không có gần gũi gì hết nhé.
Tóm lại, OQT không sai, chỉ có mình đã quá hiểu sai về nó. Nó không phải là con đường duy nhất đến cánh cửa ĐH, con đường đó mình đã bỏ lỡ cách đây một năm kìa. Nó không phải là nơi cảm xúc thăng hoa, là bến đỗ cuối cùng của hạnh phúc. Không, ngoại trừ trách nhiệm và gò bó xiềng xích ra, nó không có gì hết.
Tóm lại, Mai Phương à, bạn đã ảo tưởng quá rồi.

No comments:

Post a Comment