Mai Phương à, cứ bình tĩnh đi mà...
Rồi mọi việc sẽ ổn cả thôi.
M cứ làm như m cứ điên cuồng ráo riết đi tìm cái để mà học thì m sẽ giải quyết được vấn đề ý. Nếu lĩnh vực này không còn cái gì đáng để m quan tâm thì chuyển sang một lĩnh vực khác không phải ý tồi đâu.
Đồng ý thời gian là vàng bạc nhưng vàng bạc phí phạm tí thì cũng đâu có chết ai. Miễn là m ý thức được m vẫn đang cố gắng, cố gắng và cố gắng là được rồi.
Khổ thân m :-<
Cuộc đời đúng là không có dễ dàng gì với bất cứ ai. Nhưng cán cân áp lực mà m đã tự gánh suốt thời gian qua là quá đủ để hủy hoại sự vô tư vô lo của m. Cái gì cũng làm quá lên, ngay cả việc đi tìm ny cũng cứ xồn xồn...
Xin lỗi đi nhiều lúc muốn đập vô cái mặt m lắm, giả thử cứ xồn xồn ngta sẽ yêu m sao? Chả ai yêu một đứa con gái xồn xồn đâu ok ok???
Nhiều khi đứng trước gương quá khó để chơi màn 30s tự hỏi tự trl xem "MP thực sự là một con người thế nào?" rồi đau lòng quay đi không dám tự soi gương =)).
M cứ xồn xồn, bất cần, bố láo thế, thì người ta sẽ thương m chắc? Tự thương lấy chính mình đi!
Và giả sử, cứ giả sử đi, m sẽ bước chân vào "con đường tội lỗi" giống mấy ông anh của m đi chăng nữa, thì được thi QT đã là một niềm vinh hạnh mà m đã cố hết sức để đạt được rồi... Đôi khi cuộc sống là phải biết chấp nhận một đứa không giỏi bằng mình, chỉ vì một chút lươn lẹo và giả tạo đã đạp mình xuống đất =))))) haizzz
Thôi, cười lên, cuộc đời là phải nhìn thẳng lên trời, mắt mở to, thách thức "Ông trên kia nhìn đây, có giỏi thì làm tôi lóa mắt đi, hay tôi sẽ làm ông lóa mắt bởi ánh nắng rực rỡ của tôi!!"
Và cuộc đời là phải biết tửu lượng của mình đến đâu để mà đừng có mà uống quá chén...đã rất lâu rồi k một ngụm bia vào mồm, mới uống có một cốc đã chóng mặt và say sưa đến tận mấy ngày sau....
No comments:
Post a Comment