Trung Quốc thì sao chứ mà Việt Nam thì sao chứ? Sao chính trị và tôn giáo cứ phải làm khổ con người ta quá vậy. Suy cho cùng, nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc (phần lớn) cũng chả ai muốn dẫm đạp lên lợi ích của ai, cũng chỉ là mấy ông gì gì đó thích gây sự với nhau, dọa nhau và giở mấy trò võ bẩn mà thôi.
Đụng chạm...
Cuối cùng thì, một trong số những ước mơ của Hỏa Diệm Sơn vẫn chưa thành hiện thực được, không bị ảnh hưởng bởi người khác, dường như không bao giờ điều đó xảy ra. Đúng vào cái hôm mình thích thú với bài hát tiếng Trung mới nhất, thì có mấy việc quốc gia đại sự này nó cản đường sở thích của ta.
Đồng ý, vào cái giờ phút này thì lòng yêu nước nó phải được phát huy mạnh mẽ mãnh liệt nhất...nhưng như thế có nghĩa là không được nghêu ngao hát tiếng Trung sao? Tiếng Trung thì sao chứ nó cũng chỉ là một ngôn ngữ thôi mà, sao phải khổ như vậy. Người ta đánh nhau bằng vũ lực, kinh tế, biểu tình nọ kia, nhưng lại cấm đoán âm nhạc và văn hóa sao? Thế thì bây giờ k đọc ngôn tình nữa, không mở mồm ra là tianxia wushuang (thiên hạ vô song) nữa sao? Không nghe nhạc Trung Quốc nữa? Tuổi thơ của mình gắn liền với mấy bộ phim chưởng.
Thiết nghĩ, cuộc sống đã quá nhiều áp bức (mà phần lớn đến từ mấy chính trị gia) sao bâyh phải khổ như vậy. Thôi thì nó là sở thích cá nhân, chắc phải dẹp qua một bên. Mặc dù đúng là mình thấy ngôn ngữ Trung Hoa rất đẹp...tiếng cũng rất hay :))
Nhưng thôi, ai bảo được sinh ra ở Việt Nam chứ. Im lặng cũng được coi là một hình thức yêu nước rồi.
Monday, May 12, 2014
Thursday, May 8, 2014
9th May 2014
Sau mấy hôm mất ngủ do sinh hoạt không điều độ, mà lỗi thì phần nhiều là do mình, thì mình đã ổn hơn sau một buổi tối ngủ sớm đến khoảng 9h sáng =))
Haizz tóm lại thì mọi chuyện so với tuần trước cũng chưa đi đến đâu cả, mình vẫn cứ lười học như thế, vẫn chểnh mảng và vớ vẩn như thế.
Sắp tới là phải đi học SAT và Toelf. Thôi thì học luôn đi cho nó rảnh. Haizz chán ghê gớm ý. Mình buồn lắm, buồn bản thân mình vừa ngu dốt vừa...lười.
Thôi, đi học bài vậy, haizz
Haizz tóm lại thì mọi chuyện so với tuần trước cũng chưa đi đến đâu cả, mình vẫn cứ lười học như thế, vẫn chểnh mảng và vớ vẩn như thế.
Sắp tới là phải đi học SAT và Toelf. Thôi thì học luôn đi cho nó rảnh. Haizz chán ghê gớm ý. Mình buồn lắm, buồn bản thân mình vừa ngu dốt vừa...lười.
Thôi, đi học bài vậy, haizz
Saturday, May 3, 2014
3rd May 2014
Mai Phương à, cứ bình tĩnh đi mà...
Rồi mọi việc sẽ ổn cả thôi.
M cứ làm như m cứ điên cuồng ráo riết đi tìm cái để mà học thì m sẽ giải quyết được vấn đề ý. Nếu lĩnh vực này không còn cái gì đáng để m quan tâm thì chuyển sang một lĩnh vực khác không phải ý tồi đâu.
Đồng ý thời gian là vàng bạc nhưng vàng bạc phí phạm tí thì cũng đâu có chết ai. Miễn là m ý thức được m vẫn đang cố gắng, cố gắng và cố gắng là được rồi.
Khổ thân m :-<
Cuộc đời đúng là không có dễ dàng gì với bất cứ ai. Nhưng cán cân áp lực mà m đã tự gánh suốt thời gian qua là quá đủ để hủy hoại sự vô tư vô lo của m. Cái gì cũng làm quá lên, ngay cả việc đi tìm ny cũng cứ xồn xồn...
Xin lỗi đi nhiều lúc muốn đập vô cái mặt m lắm, giả thử cứ xồn xồn ngta sẽ yêu m sao? Chả ai yêu một đứa con gái xồn xồn đâu ok ok???
Nhiều khi đứng trước gương quá khó để chơi màn 30s tự hỏi tự trl xem "MP thực sự là một con người thế nào?" rồi đau lòng quay đi không dám tự soi gương =)).
M cứ xồn xồn, bất cần, bố láo thế, thì người ta sẽ thương m chắc? Tự thương lấy chính mình đi!
Và giả sử, cứ giả sử đi, m sẽ bước chân vào "con đường tội lỗi" giống mấy ông anh của m đi chăng nữa, thì được thi QT đã là một niềm vinh hạnh mà m đã cố hết sức để đạt được rồi... Đôi khi cuộc sống là phải biết chấp nhận một đứa không giỏi bằng mình, chỉ vì một chút lươn lẹo và giả tạo đã đạp mình xuống đất =))))) haizzz
Thôi, cười lên, cuộc đời là phải nhìn thẳng lên trời, mắt mở to, thách thức "Ông trên kia nhìn đây, có giỏi thì làm tôi lóa mắt đi, hay tôi sẽ làm ông lóa mắt bởi ánh nắng rực rỡ của tôi!!"
Và cuộc đời là phải biết tửu lượng của mình đến đâu để mà đừng có mà uống quá chén...đã rất lâu rồi k một ngụm bia vào mồm, mới uống có một cốc đã chóng mặt và say sưa đến tận mấy ngày sau....
Rồi mọi việc sẽ ổn cả thôi.
M cứ làm như m cứ điên cuồng ráo riết đi tìm cái để mà học thì m sẽ giải quyết được vấn đề ý. Nếu lĩnh vực này không còn cái gì đáng để m quan tâm thì chuyển sang một lĩnh vực khác không phải ý tồi đâu.
Đồng ý thời gian là vàng bạc nhưng vàng bạc phí phạm tí thì cũng đâu có chết ai. Miễn là m ý thức được m vẫn đang cố gắng, cố gắng và cố gắng là được rồi.
Khổ thân m :-<
Cuộc đời đúng là không có dễ dàng gì với bất cứ ai. Nhưng cán cân áp lực mà m đã tự gánh suốt thời gian qua là quá đủ để hủy hoại sự vô tư vô lo của m. Cái gì cũng làm quá lên, ngay cả việc đi tìm ny cũng cứ xồn xồn...
Xin lỗi đi nhiều lúc muốn đập vô cái mặt m lắm, giả thử cứ xồn xồn ngta sẽ yêu m sao? Chả ai yêu một đứa con gái xồn xồn đâu ok ok???
Nhiều khi đứng trước gương quá khó để chơi màn 30s tự hỏi tự trl xem "MP thực sự là một con người thế nào?" rồi đau lòng quay đi không dám tự soi gương =)).
M cứ xồn xồn, bất cần, bố láo thế, thì người ta sẽ thương m chắc? Tự thương lấy chính mình đi!
Và giả sử, cứ giả sử đi, m sẽ bước chân vào "con đường tội lỗi" giống mấy ông anh của m đi chăng nữa, thì được thi QT đã là một niềm vinh hạnh mà m đã cố hết sức để đạt được rồi... Đôi khi cuộc sống là phải biết chấp nhận một đứa không giỏi bằng mình, chỉ vì một chút lươn lẹo và giả tạo đã đạp mình xuống đất =))))) haizzz
Thôi, cười lên, cuộc đời là phải nhìn thẳng lên trời, mắt mở to, thách thức "Ông trên kia nhìn đây, có giỏi thì làm tôi lóa mắt đi, hay tôi sẽ làm ông lóa mắt bởi ánh nắng rực rỡ của tôi!!"
Và cuộc đời là phải biết tửu lượng của mình đến đâu để mà đừng có mà uống quá chén...đã rất lâu rồi k một ngụm bia vào mồm, mới uống có một cốc đã chóng mặt và say sưa đến tận mấy ngày sau....
Subscribe to:
Posts (Atom)