Về nhà...
Có cảm giác mh chỉ mới dành một phần nhỏ cuộc đời mình ở một nơi xa lạ... Hôm qua còn kêu gào ấm ức vì "lòng tự trọng bị tổn thương" thì bâyh nhận ra mình thật ngu ngốc.
Mình mất ngủ trầm trọng, ăn uống linh tinh và mệt mỏi... Mất hơn một ngày mới lại sức thế này, chưa kể tuần sau và các tuần sau nữa phải học lý thuyết, chịu nổi sao??
Mà nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ vì mình quá yếu ớt, hoàn toàn không tự lo liệu cho bản thân được.
5 ngày, và một số kỉ niệm dở khóc dở cười khi phải một mình.
1. Dị ứng:
Cái đau khổ nhất và dễ bị nhất cũng vì miễn dịch kém. Ngứa ngáy kinh khủng... thêm một số nốt mẩn đỏ trên làn da vốn đã trắng quá mức cần thiết càng làm tình hình trông có vẻ nghiêm trọng.
2. Những sự thiếu thốn:
Hẳn là mình chưa baoh lường trước được mình sẽ cần tất cả là bao nhiêu thứ để tồn tại, vô số thuốc, và thuốc, và thuốc.
3. Những lần chi tiêu đầu tiên, và mất tiền do bất cẩn:
Mình nhận ra khi chỉ có một ít tiền, thì mình sẽ k baoh sống sót được vì không biết phải tiêu xài sao cho đủ. Có quá trời thứ phải mua bán, chưa kể những vặt vãnh và hệ lụy của việc bị ... ờ... hành kinh
Và mất tiền, hệ quả của việc bực mình là nhét tiền vào túi xong k cần thẩn vì túi nông, tiền rơi. Cũng may là 20k. Và mất tiền, hệ quả của lòng tốt, biết là mình sẽ bị một thằng bé bán hàng rong lừa, nhưng vẫn thử một lần, và mua 13k một vỉ kẹo cao su. Nhận ra mình ngốc, siêu ngốc.
4. Quần áo:
Tự nhận ra máy giặt công cộng vừa tốn kém vừa bẩn, và cũng vì dở hơi biết bơi nên luôn khiến bố mẹ phải chạy ra chạy vào mang theo đồ về giặt. Cảm giác là đi ở trọ với sự giám sát của nhị vị phụ huynh.
5. Mất ngủ:
Mình cứ nghĩ là mình đã bắt đầu ngủ được ở cái phòng 5 người ấy, nhưng thật sự về tới nhà mới biết là mình bị ảo tưởng sức mạnh. Mình thiếu ngủ trầm trọng, nếu không nói là siêu trầm trọng. Mình mệt mỏi và mí mắt sụp lại tưởng k baoh mở lại ra được.
6. Có cố gắng cũng chỉ càng thêm ngốc trong mắt bố mẹ:
Phải, bâyh điều đó trở nên siêu đúng. Mình càng ngốc mà thôi. (Cảm thấy năm gap vô cùng quan trọng)
7. Ăn:
Cơm bụi 15k, cơm bụi 40k hờ hờ.... có lẽ là đói nhưng giả vờ không. Giả vờ nhiều thành quen nên đã sụt mất 2kg. Tin vui
8. Internet:
Cảm giác cách xa internet trong 5 ngày vô cùng yomost
9. Cạnh tranh:
Học ngay bên cạnh một đứa luôn muốn chăm học để kết quả cao nhất... không muốn giúp mà bắt buộc phải giúp...haizz... căng thẳng kinh khủng. Ở nhà đúng là muôn năm.
10. Thể dục:
Chăm hơn ở nhà, vì sân ngay gần :))
11. Crush:
Có một mối quan hệ rất "thân thiết" với một bạn nam tuyển toán, mình nghĩ là mình đã thích bạn ấy :"> nhưng k dám nói. Có vẻ như gìn giữ một tình cảm chân thành kiểu không ràng buộc này là thứ mình đang cần... Mới quen được có mấy tháng, làm sao biết tình cảm sẽ tồn tại trong bao lâu?
12. Những cố gắng đã được đền đáp:
Câu thần chú ngủ "Mọi người như nhau cả thôi, mày k ngủ chỉ thiệt m thôi"
Câu thần chú học "Học đi học đi chúng nó vượt m giờ..."
Tóm lại thì, ở nhà là muôn năm... Nhiều lúc ở đó chỉ muốn ở một mình, sống trong tập thể xa lạ cũng vui mà cũng ngột ngạt. Mình quen ở một mình,...
Nhiều lúc ở đó muốn mượn laptop của "bạn ý" để viết blog, xong ngại quá nên lại thôi...
Nhiều lúc ở đó vẫn hay thầm khóc vì bất lực với cuộc sống của mình, khóc để giải tỏa....
Bây giờ thì cần phải đi học bài. Haizz
Saturday, April 26, 2014
Monday, April 7, 2014
8th April 2014
Một đêm không ngủ...
Không ngủ một chút nào...
Không có cảm giác buồn ngủ...chả gì cả...
Không trống rỗng cũng chả vẩn vơ...
Chỉ đơn giản là ... suy nghĩ vì... ĐÓI
Mọi việc đều xảy ra với một lý do của nó, và đói là do không ăn, không ăn là do muốn giảm cân :)
Nhảm nhí vl....
Nhưng dù sao, 1/20 nên làm trước khi chết là thức nguyên một đêm. Và mình đã làm được điều này (yeahhhhh!!!)
Tiếp theo tương lai sẽ đi đến đâu nhỉ...? Nhưng mà đói quá làm sao bâyh?
Vừa đói vừa cô đơn...
Quả thật việc thức trắng một đêm mà không làm gì cả, ngoài nghe một vài bản nhạc sến sẩm, đọc mấy tin tức nhảm nhỉ, xem một số cái vid vô nghĩa (thực ra là cx k đến mức vô nghĩa...)
Cảm giác trong đầu chả có một cái gì ý nghĩa....chỉ có đói...
Mình muốn đi ăn phở gà có hạt tiêu và quẩy nóng á ToT cơ mà quán phở gà yêu thích của mình chắc phải 7h mới mở cửa, nên ra khỏi nhà lúc 6h30 là sớm-nhất-có-thể rồi....Nhưng từ giờ đến lúc ấy còn hơn 2h30'.
Và mình càng ngày càng đói hơn...phải làm sao đây :(((((((
Đói quá thể đáng ToT
Bắt đầu từ mai, lại tiếp tục việc học hóa. Thực ra đây là việc mình thích-nhất-trong-thời-điểm-hiện-tại, và đến bâyh mới hiểu được câu "Yêu việc mình làm trước khi làm việc mình yêu"...
Bây giờ mình chỉ có một mong muốn thôi...đó là sức khỏe của mình không bị ảnh hưởng quá lớn bởi cái đêm không ngủ này...
Mà tại sao mình thấy đêm ngắn vl...chỉ là lúc này mình đang đói nên 2 tiếng 30' tiếp theo sẽ dài vl mà thôi....
Đói, đói và đói....
Huhu phở gà :((
Không ngủ một chút nào...
Không có cảm giác buồn ngủ...chả gì cả...
Không trống rỗng cũng chả vẩn vơ...
Chỉ đơn giản là ... suy nghĩ vì... ĐÓI
Mọi việc đều xảy ra với một lý do của nó, và đói là do không ăn, không ăn là do muốn giảm cân :)
Nhảm nhí vl....
Nhưng dù sao, 1/20 nên làm trước khi chết là thức nguyên một đêm. Và mình đã làm được điều này (yeahhhhh!!!)
Tiếp theo tương lai sẽ đi đến đâu nhỉ...? Nhưng mà đói quá làm sao bâyh?
Vừa đói vừa cô đơn...
Quả thật việc thức trắng một đêm mà không làm gì cả, ngoài nghe một vài bản nhạc sến sẩm, đọc mấy tin tức nhảm nhỉ, xem một số cái vid vô nghĩa (thực ra là cx k đến mức vô nghĩa...)
Cảm giác trong đầu chả có một cái gì ý nghĩa....chỉ có đói...
Mình muốn đi ăn phở gà có hạt tiêu và quẩy nóng á ToT cơ mà quán phở gà yêu thích của mình chắc phải 7h mới mở cửa, nên ra khỏi nhà lúc 6h30 là sớm-nhất-có-thể rồi....Nhưng từ giờ đến lúc ấy còn hơn 2h30'.
Và mình càng ngày càng đói hơn...phải làm sao đây :(((((((
Đói quá thể đáng ToT
Bắt đầu từ mai, lại tiếp tục việc học hóa. Thực ra đây là việc mình thích-nhất-trong-thời-điểm-hiện-tại, và đến bâyh mới hiểu được câu "Yêu việc mình làm trước khi làm việc mình yêu"...
Bây giờ mình chỉ có một mong muốn thôi...đó là sức khỏe của mình không bị ảnh hưởng quá lớn bởi cái đêm không ngủ này...
Mà tại sao mình thấy đêm ngắn vl...chỉ là lúc này mình đang đói nên 2 tiếng 30' tiếp theo sẽ dài vl mà thôi....
Đói, đói và đói....
Huhu phở gà :((
Tuesday, April 1, 2014
1st April 2014
Bâyh mày muốn cái gì. Muốn cái gì phải nói ra ok. Mày muốn bắt tay vào học tiếng anh à, hay là chờ đợi kết quả của cuộc thi này.
Có những cái, mà mày đã làm hết sức rồi, thì có cố gắng cũng không thay đổi được đâu cưng à, vì vậy, hãy bình tĩnh chờ đợi nó đi. Cuộc sống, không chỉ có thế. M biết thế mà...
Nhưng mày đang rất hy vọng, phải không? Đến 80% thì không phải ít đâu. Vậy tại sao từng ngày qua đi, hy vọng càng ít đi thế. Tại sao thế???
Nôn nóng, giải quyết được gì chứ.
Mệt quá, chuyện tình cảm đến không muốn nói nữa. Phải, nếu tôi bỏ đi dăm ba ngày thật xa...mọi chuyện sẽ khác chứ? Cuộc sống này sao áp lực quá vậy?
Có những cái, mà mày đã làm hết sức rồi, thì có cố gắng cũng không thay đổi được đâu cưng à, vì vậy, hãy bình tĩnh chờ đợi nó đi. Cuộc sống, không chỉ có thế. M biết thế mà...
Nhưng mày đang rất hy vọng, phải không? Đến 80% thì không phải ít đâu. Vậy tại sao từng ngày qua đi, hy vọng càng ít đi thế. Tại sao thế???
Nôn nóng, giải quyết được gì chứ.
Mệt quá, chuyện tình cảm đến không muốn nói nữa. Phải, nếu tôi bỏ đi dăm ba ngày thật xa...mọi chuyện sẽ khác chứ? Cuộc sống này sao áp lực quá vậy?
Subscribe to:
Posts (Atom)